*/

KìNgộCác - Nơi chia sẽ niềm vui đọc truyện

Mô tả

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C62

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 62: Yêu tộc Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! Chúc mn ... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 62: Yêu tộc
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Ánh sáng mặt trời luôn đặc biệt xinh đẹp, từng tia hào quang chiếu rọi những hạt sương đọng trên cành lá tạo nên những ánh cầu vồng tuyệt đẹp, làm đẹp mắt người, làm cho người ta si mê.

Ngay sau một khắc liền có mấy chục trăm thân ảnh nối nhau cắt đứt bầu ko khí thanh tĩnh của buổi bình minh này.

Trên mấy chục trăm thân ảnh giống như 'truy tinh cản nguyệt*', bay thẳng đến Thiên Trì Sơn, xé nát hồng quang, đạp phá sương sớm, cánh rừng đang yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào ầm ĩ và bụi bặm bốc lên ùn ùn. Vì vậy đã đánh thức vô số dã thú vẫn còn đang ngủ.
*Truy tinh cản nguyệt: đuổi theo ngôi sao, ngăn cản mặt trăng.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C61

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 61: Gợn sóng Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! Chúc mn... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 61: Gợn sóng
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Thê thê thảm thảm, hiện tại Lâm Tôn Thiên đã được khắc hoạ vô cùng chân thực.

Nhớ đến thời thiếu niên đắc chí, thời niên thiếu anh hùng, được liệt vào danh sách thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong, hơn nữa còn được dựa lưng bất diệt thế lực Chiến Hồn điện, dưới trướng có vô số người giúp sức. Đó là chuyện làm cho người ta cảm thấy hưng phấn ý chí đến cỡ nào, ko ai bì nổi!

Nghĩ đến mấy tháng trước y tiến vào Yêu Huyết thành, mang thân phận là người trấn thủ một phương của Chiến Hồn điện, người dưới nịnh bợ xếp thành hàng dài, có thể nói là nhiều vô số kể.

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C60

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 60: Ném ra ngoài Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! Chú... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 60: Ném ra ngoài
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

"Chiến Hồn điện, 2000 vạn linh thạch." Lời vừa nói ra, toàn bộ đại đường Tụ Tiên các liền yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!

Ko phải vì 2000 vạn linh thạch mà bởi vì ba chữ 'Chiến Hồn điện'!

Thế lực bất diệt thống lĩnh thiên hạ qua bao năm tháng, hơn mấy chục vạn năm, uy nghiêm xâm nhập nhân tâm, gần như ko còn người dám đối kháng, người nào gặp thì hầu như cũng đều nhường lui ba phần, đừng nói đến những tiểu thế lực như bọn họ, cho dù một vài thế lực lớn cũng chưa dám làm.

Chuyện giữa Cơ Trường Không và Chiến Hồn điện, mọi người cũng nghe ít nhiều, kể từ đó, họn họ ko dám tuỳ ý mở miệng.

"2100 vạn." Sau một lúc yên tĩnh, một thanh âm run rẩy vang lên.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C59

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương  59: Đấu giá trước thời hạn Dịch:  KìNgộ __o0o__ W... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 59: Đấu giá trước thời hạn
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Một là Cơ Trường Không, cũng chính là người may mắn nhất có được bốn phôi thai Thiên binh, chuẩn bị công khai đấu giá trước tiệc trà một ngày.

Thứ hai chính là có một vị đại nhân vật nào đó đã hàng lâm Đông Vương thành, đồng thời một thiên kiêu chi tử Đông Vương thành cũng theo đến, chuẩn bị tham gia tiệc trà. Nhưng mà so sánh với nhau thì hội đấu giá phôi thai Thiên binh của Cơ Trường Không lại thu hút ánh mắt của mọi người hơn.

Tụ Tiên các, trong gian phòng Cơ Trường Không, nhóm người Liễu Chiến tề tụ!

"Ta nói huynh đệ, ko phải chứ, vì cái gì mà vội vã như vậy?" Vương Đấu vừa uống trà, vừa vội hỏi.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C58

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương  58: Nhiệt huyết sôi trào Dịch:  KìNgộ __o0o__ Wel... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 58: Nhiệt huyết sôi trào
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Tử Khí Đông Lai, diễn hóa ngàn vạn Thần binh, có đao thương, có kiếm, búa rìu, móc câu, xiên; vô số hư ảnh Thần binh lờ mờ. Tuy chỉ có ba năm trường kiếm thành hình, những cái khác đều mông lung mờ ảo, nhưng uy năng lại có thể nói rất là kinh người.

Ông!

Thần binh đứng trước thân thể, tan vỡ hư không, Sở Bình Nguyên là người đầu tiên ra tay công kích trực tiếp hai đại cường giả, khí thế mạnh mẽ làm cho người ta phải khiếp sợ.

Hây!

Cơ Trường Không hét lớn một tiếng, cơ bắp toàn thân bắt đầu khởi động, đẩy lực lượng dung nhập vào chân phải, rồi hắn dùng sức đạp mạnh xuống, đại địa liền nứt ra. Lực lượng quả thật đáng sợ, 'kinh thiên động địa', như là người khổng lồ thời Man Hoang.

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C57

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương  57: Cuộc chiến đỉnh phong Dịch:  KìNgộ __o0o__ We... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 57: Cuộc chiến đỉnh phong
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Vì để trốn tiểu nha đầu với Nạp Lan Băng Long, đồng thời cũng vì muốn nhanh chóng nắm vững lực lượng của mình, tôi luyện tu vi nên Cơ Trường Không dứt khoát quyết định một thân một mình rời khỏi khỏi Yêu Huyết thành đến Vô Tận Sơn Mạch ở phía ngoài thành. Thậm chí vì muốn ko bị tìm được nên hắn còn cố tình tìm một nơi thật vắng vẻ.

Nơi đây là phía bắc Yêu Huyết thành, cực kỳ vắng vẻ. Vốn dĩ còn có một con đường nhưng giờ thì đã hoàn toàn hoang phế.

Cỏ cây trong rừng rậm thấp bé, gò đất hoang vu, đường đi gần như bị che lấp hoàn toàn. Hơn nữa, dã thú nơi đây thưa thớt, rừng rậm lại hoang vu như vậy, dù là mạo hiểm giả cũng sẽ ko đến.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C56

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương  56: Nạp Lan Băng Long cố chấp Dịch:  KìNgộ __o0o__ ... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 56: Nạp Lan Băng Long cố chấp
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ

Một đường đuổi theo, vì chạy chậm nên đến góc sau cuối tường thành mới đuổi kịp Cơ Trường Không. Nhìn nàng thở gấp, vẻ mặt mất hứng, ko ít tu giả đều có cảm giác đau lòng, nhưng mà Cơ Trường Không lại là ngoại lệ.

"Tiểu nha đầu, ta cảnh cáo ngươi, ko được gọi ta là đại thúc!" Cơ Trường Không bày ra bộ mặt hung ác, nói.

"Tốt, đại thúc." Tiểu nha đầu cười hì hì nói.

"Đã bảo ko được gọi ta là đại thúc, còn dám gọi như vậy, ta sẽ đem ngươi tiễn cho lão khất cái kia." Cơ Trường Không hận đến cắn nghiến răng.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C55

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 55: Địch Ý Không Giải Thích Được Dịch:  KìNgộ __o0o_... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 55: Địch Ý Không Giải Thích Được
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ

"Tiên sinh. Ngài xem ngài không thể hơi hơi xê ra một chút sao? Tiếp tục như vậy thì chúng ta không có cách làm ăn rồi." Tại cửa vào Tụ Linh các, thị nữ từng tiếp đãi Cơ Trường Không bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ đối với một người nam tử tựa người vào quầy, năn nỉ nói.

"Ta nói, ta ở chỗ này chờ." Nam tử lãnh khốc nói.

Y mặc trường bào bó sát người, khảm vàng mang ngọc. Thân hình dù chưa hẳn là cường tráng nhưng cân xứng, ko khỏi liếc nhìn lần hai.

Thực tế, làm cho người ta chú ý chính là biểu cảm lãnh khốc của y, ánh mắt lạnh lùng, mặt không chút biểu tình. Cả người giống như là một khối huyền băng tỏa ra hàn khí.

Thị nữ đứng một bên bất đắc dĩ, thật sự ko biết nên làm thế nào mới tốt.

Hơn mười ngày trước, từ khi nam tử này đi vào đứng trước quầy Tụ Linh tháp thì từ sau đó, chuyện buôn bán nơi đầy liền nhanh chóng ế ẩm đi xuống. Có một nam tử toàn thân toả ra hàn khí, ngoại trừ số ít tu giả ra thì những người khác đều ko muốn tới gần.

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C54

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 54: Phiền Toái Nhỏ Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! C... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 54: Phiền Toái Nhỏ
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

"Tiểu nha đầu, giờ ngươi hài lòng chưa!"

Tụ Tiên các, trong một không gian được tạo ra bởi Tụ Linh Trận trung đẳng. Cơ Trường Không không biết làm thế nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tiểu nha đầu trước mắt nói.

"Ân!"

Trong ánh mắt chờ đợi của Cơ Trường Không, tiểu nha đầu hung hăng gật đầu, vẻ mặt hưng phấn.

Cơ Trường Không thật sự bị đánh bại, thật sự ko biết một tiểu la lỵ từ đâu chạy tới, gây ra hoạ không trêu nổi, tránh cũng ko tránh được. Nhưng mà có điểm làm hắn dở khóc dở cười chính là hắn dự cảm mình thật sự có phiền toái lớn rồi.

"Tốt rồi tốt rồi, hãy đi theo ta. Đợi ngày nào đó đại thúc ta hào hứng, ta sẽ đem ngươi hắc hắc..."

Cơ Trường Không bày ra gương mặt hung ác, ánh mắt quét tới quét lui trên người tiểu nha đầu, còn phát ra mấy tiếng 'chậc, chậc' hoàn toàn giống quỷ sắc.

"Hừ, ta mới không sợ đấy." Tiểu nha đầu ưỡn bộ ngực nhỏ còn chưa hoàn thiện ra, vẻ mặt ngạo kiều nói.

"Được rồi, thật tình thua với ngươi rồi." Cơ Trường Không hoàn toàn im lặng.

"Nói cho biết, ta phải ở chỗ này tu luyện một tháng, không cho phép quấy rầy ta. Nếu có đói bụng thì đi ra ngoài tìm cái gì đó để ăn, không được nháo sự, không được khi dễ người khác, không được...không được..."

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C53

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương 53: La lỵ hung mãnh Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! ... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 53: La lỵ hung mãnh
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Tiểu nha đầu khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, , đùi ngọc thẳng tắp có lực, bờ eo thon bé bỏng vẻn vẹn khoảng một nắm tay, một đầu tóc đỏ phối hợp với khuôn mặt ngây thơ làm cho tim người ta đập nhanh. Đây vẫn chỉ là tiểu nữ hài trẻ trung mà thôi, dù là mỹ nhân gian xảo nhưng liếc nhìn lại càng làm cho người ta nhớ kỹ bộ dáng tinh nghịch và dễ thương.

Nhưng mà nhìn lại trang phục trên người nàng thì chỉ sợ dù là ai đi nữa cũng sẽ ko nghĩ đây là một tiểu cô nương nhu nhược.

Cả người mặc bộ khôi giáp như là hoả diễm đang bốc cháy, chói mắt người, hoa văn phong cách cổ xưa, đạo ngân kỳ dị. Còn có một con Phượng Hoàng như muốn phá ko mà ra, càng làm cho khôi giáp càng thêm uy thế hiếp người. Nhất là sát khí kinh khủng kia, càng cực kỳ khủng bố.

Khôi giáp này ẩn chứa uy năng khó có thể tượng tượng, cổ kính mà uy nghiêm, tản ra khí tức tang thương, cực kỳ bất phàm.

Rất rõ ràng,  nha đầu này lai lịch bất phàm!

"Này, đại thúc. Ngươi nhìn chằm chằm ta như vậy là ko muốn mắt á..." Ko chờ Cơ Trường Không suy đoán ra lai lịch, một câu nói của thiếu nữ suýt nữa thổ huyết.

"Uy, đại thúc. Ta nhìn già lắm sao?" Cơ Trường Không lão đảo, bất đắc dĩ cười khổ ko thôi Nhưng nhìn bộ dạng của thiếu nữ, hắn ko khỏi hoài nghi mà sờ lên cằm, ân, rồi hắn phát hiện râu của mình ko có dài như vậy!

"Tiểu nha đầu. Đại nhân nhà ngươi không dạy qua lễ phép cho ngươi sao?" Cơ Trường Không khẽ cười nói.

"Cây lương quái dị, biến thái." Tiểu nha đầu ngạo kiều quét mắt nhìn hắn một cái, chán ghét nói.

"Ta $#% $ $% $%. . . " Cơ Trường Không trợn mắt, nụ cười trên mặt cứng ngắt trên mặt, á khẩu ko đáp được, cái quái gì đây a!

Nha đầu giống tiểu la lỵ ngóc cái đầu nhỏ lên, bày ra bộ dáng muốn đánh thắng trận, có phần lộ ra vẻ đáng yêu.

"Được rồi, tiểu thí hài mau đi nhanh đi. Thúc thúc muốn đi tu luyện." Cơ Trường Không làm như không kiên nhẫn phất phất tay. Mặc kệ nha đầu kia đến từ chỗ nào thì nhìn bộ dáng này cũng ko muốn trêu chọc.

"Nha nha nha, cây lương quái dị biến thái. Gọi ta là tiểu thí hài sao, ta muốn giết ngươi..."

Chẳng ai có thể ngờ chỉ vì một câu 'tiểu thí hài' mà nha đầu này bỗng nhiên bạo phát. Nàng giương nanh múa vuốt, đôi tay giơ lên, một quyển trục màu vàng liền bị nữ hài xé nát, sau đó thì một cỗ uy áp cuồn cuộn ngút trời lập tức ập đến.

Oanh!

Hào quang mạnh mẽ bay thẳng lến chín tầng trời, khí tức đáng sợ như muốn xé rách trời đất.

Giờ khắc này, Cơ Trường Không cảm giác như bản thân tự chui vào miệng lửa sắp phun trào, cao tới mấy nghìn độ gần như muốn nướng cháy hắn rồi.

Bởi vì nơi đây gần Phủ Thành chủ nên tu giả ko có nhiều, nhưng một vài người tới lui cũng ko phải là ko có. Thế mà khi uy áp này phủ xuống, tất cả tu giả cũng ko thể chống đỡ được, đều đồng loạt gục xuống.

Ko ai có thể là ngoại lệ.

Cơ Trường Không đau khổ chống đỡ, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Cũng quá khoa trương đi! Tiểu nha đầu này chỉ vì một câu 'tiều thí hài' thôi mà đã triệu hoán cái dạng tồn tại gì đây, y ko nhịn được mà rung động.

Cót kéttt, rắc...

Cơ thể của hắn rung động. Thân thể Thiên Môn Đại viên mãn của hắn dưới uy áp này thật là tràn đầy nguy cơ, giống như ghe độc mộc trong biển rộng, tuỳ thời đềi có thể bị lật nghiêng.

Nhưng mà ngay khi hắn cảm giác bản thân khó có thể duy trì tiếp được nữa thì sáu khiếu huyệt trong cơ thể hắn bỗng chấn động. Trong chốc lát, hắn cảm giác mình như đi tới một vùng thời không khác, uy áp cuồn cuộn hoàn toàn biến mất, mà bản thân hắn thì đã trở thành một khách nhân đứng ở ngoài để quan sát.

"Tiểu nha đầu. Ngươi gọi Tam gia gia đến có chuyện gì? Có phải gặp nguy hiểm?" Hào quang trong quyển trục chậm rãi hội tụ, rồi sau đó hoá thành một thân ảnh già nua mơ hồ, ôn hoà hỏi tiểu nha đầu.

"Tam gia gia. Hắn khi dễ ta. Ngươi giúp ta đánh hắn được ko? Đương nhiên, chỉ cần giáo huấn thôi là được." Tiểu nha đầu lý lẽ ngay thẳng, hào khí cường hãn nói.

Lão giả. . .

Cơ Trường Không. . .

Vô số tu giả. . .

Cũng chỉ vì lý do này, một lý do nhàm chán, mà tiểu nha đầu liền sử dụng quyển trục. Chỉ cần có chút kiến thức thì mọi người đều có thể nhìn ra được, lão giả trong quyển trục ít nhất cũng là nhân vật Cự đầu đấy!

Không khách khí mà nói thì giá trị của quyển trục trong tay tiểu nha đầu vượt xa phôi thai Thiên binh được rèn luyện bởi 'kim trong lửa', hơn nữa, nó hoàn toàn vượt xa là đằng khác.

Bao nhiêu đại gia tộc, toàn bộ thân gia cộng lại cũng ko có được quyển trục đáng giá này. Bao nhiêu tu sĩ đẫm máu chém giết cũng ko có được thù lao là chỉ một lần nhìn thấy quyển trục này. Vậy mà tiểu nha đầu này lại ko chút do dự xé rách nó.

Phá sản a, đại phá sản a. Đây rốt cuộc là tiêu la lỵ nhà ai? Tại sao có thể phá sản đến loại trình độ này...

"Ha ha, không biết vị tiền bối nào hàng lâm Yêu Huyết thành ta? Liễu Phong lại không có từ xa tiếp đón, thật xin thứ tội." Cũng vào lúc này, từ phía Phủ Thành chủ truyền đến một tiếng cười to lớn, rồi sau đó vô số uy áp đột nhiên biến mất, như gió mát thổi qua mặt.

"Lão phu hữu lễ, tiểu nha đầu không hiểu chuyện, chớ trách, chớ trách." Thân ảnh hư ảo tang thương vô cùng nhưng tự có một loại khí độ. Rõ ràng là bồi tội nhưng lại ko cảm nhận được ý tứ ăn nói nhúng nhường từ ngữ khí của lão.

"Mà thôi, bên trong Yêu Huyết thành, không cho phép xuất thủ." Tiếng nói của người kia lại vang lên lần nữa nhưng rồi hoàn toàn biến mất.

"Tốt rồi tiểu nha đầu. Sau này nếu ko phải là chuyện nguy hiểm gì thì đừng có gọi Tam gia gia ra." Lão giả vốn là đang liếc nhìn Cơ Trường Không thì sau đó lại nói với tiểu nha đầu.

"A." Tiểu nha đầu chu cái miệng nhỏ nhắn, mặt mũi tràn đầy vẻ ko vui.

Hào quang biến mất, hư ảnh lão giả ảm đạm, nhưng trước một khắc lão biến mất thì giọng nói của lão lại vang lên bên tai Cơ Trường Không, "Tiểu tử, giúp ta trông coi tôn nữ của ta một chút. Nếu như xảy ra chuyện gì, chỉ tìm ngươi mà hỏi."

Cái này, cái này là chuyện gì đây? Cơ Trường Không hết chỗ để nói rồi.

Bản thân hắn ko hiểu thấu cái công việc gì đã được bày ra cho mình này, ko hiểu thấu bị ném cho cái gánh nặng, mà hắn lại vẫn ko thể cự tuyệt chuyện này. Mà cái chuyện này xảy ra trên người hắn chỉ tổ làm hắn đau đầu chứ ko phải có thêm phiền phức phiền gì!

Hiện tại, dù y không có biết nhiều kiến thức hơn nhưng từ lâu đã ko còn là cái dạng người nhà quê hoàn toàn ko biết gì cả. Uy áo từ trên người lão giả này tuyệt đối vượt xa Cự đầu, ko biết sao với tu vi của lão mà lại vừa ý một tiểu tử như mình chứ.

Hơn nữa, hắn tổng cảm giác ánh mắt lão giả nhìn hắn có chút bất đồng nhưng cụ thể bất đồng thế nào thì hắn lại ko thể nói rõ ràng được.

"Này, đại thúc, ngươi ko bị choáng váng sao!" Tiếng nói dễ thương đánh thức Cơ Trường Không đang rơi vào trầm tư. Hắn có chút đau đầu nhìn tiểu nha đầu trước mắt, gương mặt xám xịt. Chuyện này là chuyện gì đây? Tại sao mình lại xui xẻo như vậy chứ!

"Được rồi, tiểu nha đầu. Nhà ngươi ở nơi nào? Nhanh đi về đi!'' Hắn 'hữu khí vô lực' phất tay nói.

"Người nhà, rất xa. Hơn nữa, ta là trốn chạy đến đây đấy, ko cần trở về." Tiểu nha đầu nhíu cái mũi nhỏ xíu đáng iu, ko hài lòng nói.

"Vậy được rồi, ta đi trước, chào." Mặc dù Cơ Trường Không có chút ko đành lòng nhưng hắn vẫn ko do dự mà chuẩn bị tìm cơ hội để chạy đi. Còn chuyện theo lời tiền bố kia chiếu cố, thì tiểu nha đầu chỉ cần tuỳ tiện lấy ra bảo vật như vậy thì cuối cùng vẫn nên thôi đi, ko cần hắn giúp!

"Đại thúc. Tiểu Vũ ko nhà để về rồi, đi theo đại thúc ko tốt sao?" Nhưng bỗng nhiên, thần sắc tiểu nha đầu liền thay đổi, hai mắt đẫm lệ giàn giụa, bày ra bộ dạng người thấy liền tiếc thương.

"Ko được." Cơ Trường Không nghiêm mặc cự tuyệt.

"Đại thúc, thúc thúc, đại thúc tốt, đại thúc đáng yêu..."

"Ngừng ngừng ngừng, cho dù thế nào đi nữa thì cũng ko được, ko được là ko được." Cơ Trường Không cưỡng chế lòng tốt nảy sinh, bất đắc dĩ mặt lạnh nói.

"Ô ô, ô ô. . ."

Sau đó, tiểu la lỵ liền khóc, bộ dáng rất là bị tổn thương.

Khóc đi, khóc đi. Dù sao thì hắn cũng ko có làm việc trái với lương tâm. Ngay từ đầu, Cơ Trường Không còn ko để ý nhưng mà rất nhanh hắn liền đứng ngồi ko yên bởi vì tu giả xung quanh càng ngày càng chú ý đến nơi này. Từng người, từng người nhìn chằm chằm vào hắn, giống như muốn xé sống hắn ra. Nhìn đến độ da đầu hắn ngứa ngáy.

"xxx, lão tử nhịn ko được nữa rồi. cmn, ngươi có còn là đàn ông hay ko? Khuê nữ cũng đã khóc như vậy rồi mà ngươi còn thờ ơ được? Ngươi còn là người nữa ko?" Một người có chùm ria mép bỗng nhiên nhảy ra chỉ vào Cơ Trường Không, tức giận mắng hắn.

"Đúng đấy, còn có loại người này, quả thực là cặn bã..."

"Ai nói tiều cô nương này ko đáng yêu chứ. Điều này cũng quá tàn nhẫn rồi..."

"Mẹ kiếp, lão tử thực muốn xông tới đánh chết hắn. Khốn kiếp, quả thực không có nhân tính..."

. . .

"Này, đây là, đây là tình huống gì." Cơ Trường Không, bỗng nhiên bối rối.

"Các ngươi nói cho rõ ràng Đây không phải nữ nhi của ta. Ta biết nó cũng chỉ mới vài phút, các ngươi ko nên bị nàng làm cho ngốc..."

Chỉ tiếc, hắn đã ko có cơ hội giải thích rồi. Tình cảm quần chúng xúc động, giống như sau một khắc nữa phần đông tu giả sẽ đồng loạt xông lên bắt hắn xe thành từng mảnh nhỏ, dùng hành động này để dẹp phẩn nộ trong lòng.

Xoát!

Dưới tình huống bất đắc dĩ, Cơ Trường Không ôm cổ tiểu nha đầu. Sau đó thân hình hắn lóe lên liền trốn vào trong Tụ Linh các. Lúc này mới có cơ hội lau mồ hôi lạnh!
__o0o__
My blog: ki ngo cac

Tinh Vân Đồ Lục Truyện - C52

T inh  V ân  Đ ồ  L ục  T ruyện Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu --)|(-- Chương  52: Tụ Linh các Dịch:  KìNgộ __o0o__ Welcome! Chú... thumbnail 1 summary
Tinh Vân Đồ Lục Truyện
Tác giả: Đông Lâm Cửu Châu
--)|(--
Chương 52: Tụ Linh các
Dịch: KìNgộ
__o0o__
Welcome! Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Chuyện Trần gia tạm thời giải quyết xong, nhưng mà phiền toái giờ mới chính thức bắt đầu!

Bởi vì Cơ Trường Không chuẩn bị kéo dài thời gian một chút, để chuyện đấu giá bốn đại phôi thai Thiên binh được truyền đi đến mức tận cùng. Cho nên cái gọi là đấu giá, y tạm thời sẽ ko làm. Cái này là tự chuốc khổ vào thân, phiền toái nối gót tới.

Gia tộc Yêu Huyết thành không nhiều lắm nhưng tuyệt đối số lượng cũng không ít.

Tuy gia tộc có nội tình chân chính cũng chỉ có 4 cái nhưng những gia tộc khác cũng ko yếu, ít nhất đối với hiện tại, ý Cơ Trường Không chính là loại này.

Ba ngày ngắn ngủi, hơn hai mươi thế lực lớn nhỏ đến tìm thăm hắn, đều nghĩ cách để lấy được bốn kiện phôi thai Thiên binh, dùng uy để lợi dụ, cũng có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ. Tuy rằng bởi vì nhóm người Liễu Chiến nên bọn họ ko dám động thủ nhưng thủ đoạn tay chân vẫn nối gót tới.

Trong ba ngày, chỉ riêng việc bị trộm thôi cũng đã xảy ra ko dưới mười lần. Tuy rằng mỗi lần đều bị y phát hiện nhưng loại chuyện này rất khó phòng bị, không bằng cứ trực tiếp quấy nhiễu hắn đi.

Cuối cùng, vì để tránh né những người này nên hắn quyết định tạm thời rời khỏi Tụ Tiên các một thời gian. Yêu Huyết thành này vậy mà có rất nhiều nơi cực kỳ xuất chúng, nếu ko thì cũng ko thể được xưng là đệ nhất thành ở phía đông.

Mà mục tiêu của hắn chính là Tụ Linh các!

Cái gọi là Tụ Linh các chính là nơi lợi dụng trận pháp linh thạch và chút ít bảo vật để hội tụ tinh khí, được người ta tạo ra và xem như là thánh địa tu luyện. Dù chưa thể so với Động Thiên Phúc Địa nhưng tuyệt đối cũng là nơi tốt khó có được.

Hơn nữa, Tụ Linh các này lại là sản nghiệp của Phượng Hoàng đế quốc, trải rộng toàn bộ Viễn Cổ giới. Trừ khi là nhân vật đối mặt với sự đuổi giết ko chết ko thôi của Phượng Hoàng đế quốc, nếu ko thì ở trong đó tu luyện tuyệt đối ko có khả năng bị người khác quấy rầy.

Theo như truyền thuyết, Tụ Linh Trận còn có diệu dụng có khác nhưng cụ thể thế nào thì chỉ có thử qua mới biết được!

Đối với Cơ Trường Không mà nói, nơi này chính là một nơi tốt, một bên tu hành, một bên tránh thoát những phiền toái kia.

Chỉ chờ tới khi tiệc trà xã giao kết thúc vào hai tháng sau, rồi bán đi toàn bộ phôi thai Thiên binh, như vậy thì những phiền nhiễu kia cũng sẽ ko xuất hiện nữa rồi!

Yêu Huyết thành vẫn phồn hoa như cũ, vô số tu giả chen vai nối gót, phi thường náo nhiệt.

Có mạo hiểm giả vào sinh ra tử săn giết được một Yêu tộc cường đại, có thể đổi lấy tài nguyên tu luyện sau này. Vẻ mặt bọn họ tươi cười cũng phát ra từ nội tâm.

Cho dù là tên ăn mày gặp được người hảo tâm bố thí thì cũng có vẻ mặt cực kỳ thoả mãn. Ngay cả khốn khổ của chính mình, trong chốc lát, cũng quên mất.

Nội thành và ngoại thành là hai cái thế giới hoàn toàn khác nhau. Ngoài thành thì người lừa gạt ta, đao quang kiếm ảnh, chỉ có chút ko cẩn thận là có thể vẫn lạc ngay lập tức. Nhưng nội thành thì lại có vẻ yên bình hơn, một khí tức vô danh đã xoá đi tất cả lệ khí của các mạo hiểm giả khi họ bước vào đây.

Không thể không nói, thành trì truyền thừa bất diệt từ xa xưa này thật sự bất phàm, ẩn chứa rất nhiều huyền bí.

Cơ Trường Không dạo bước trong thành, cảm giác thoả mãn chưa từ có từ trước đến giờ.

Lại nói, từ khi đi vào Yêu Huyết thành, hắn chưa từng cẩn thận nhìn ngắm toà thành này, nơi được xưng là thành trì khổng lồ đệ nhất ở phía đông. Nó chiếm diện tích ngàn dặm, truyền thừa đã lâu, gần như ko thể tra cứu, đối với hắn thật sự hấp dẫn.

Thành trì cổ xưa, dáng dấp cổ xưa dào dạt, dòng người ồn ào náo nhiệt ko che dấu được bụi bặm của lịch sử.

Tĩnh tâm thể ngộ! Mỗi một con đường nơi đây đều vốn có sự toàn vẹn, qua vố số năm tháng, lịch sử đã khắc ghi lên nó, làm cho mỗi một tòa kiến trúc toà trong thành trì này đều nhiễm chút ít khí tức cổ xưa.

Theo như lời Liễu Chiến nói, từ ngày Yêu Huyết thành được xây xong đến nay vẫn chưa hề được thay đổi lần nào. Mỗi một tảng đá, mỗi một toà kiến trúc đều còn nguyên như trước.

Dường như toà thành trì này có một loại lực lượng thần bí tồn tại. Bất luận người nào có ý đồ phá hoại đều phải chịu sự công kích đáng sợ nhất của nó, cho dù là Thánh Nhân cũng ko dám làm như vậy. Tuy nó đây chỉ là truyền thuyết nhưng chuyện có thể phá hư toà thành này hoặc vật trong toà thành này đều chưa từng được ghi lại.

Tụ Linh các nằm ở phía cuối đông thành, rất gần cung điện của thành chủ. Đó là một loạt thạch tháp cao lớn ba tầng xếp thành một hàng rất là thần kỳ. Đến gần nhìn thì có cảm giác 'cảnh đẹp ý vui'.

Nhưng mà ngàn vạn lần đừng hiểu lầm. Đây ko phải là kiến trúc Yêu Huyết thành. Mỗi một toà tháp đều là một kiện Linh hải binh!

Nhìn như kiến trúc, kì thực chỉ cần Phượng Hoàng đế quốc nguyện ý, lúc đó có thể lấy đi. E rằng chỉ có bất diệt như Phượng Hoàng đế quốc mới có nội tình như vậy. Mấy trăm Linh hải binh tùy ý xếp đặt nhưng mà những thứ này chỉ là một bộ phận ở Yêu Huyết thành, đừng như 'báo chỉ biết nhìn lãnh địa của mình', thật sự thì nội tình thế lực sâu không lường được.

Dạo chơi mà vào, tiếp đãi hắn chính là một người nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, tu vi ko cao nhưng trang nhã tự nhiên, mang theo nụ cười nghề nghiệp mà nhìn hắn, làm cho người ta như được tắm gió xuân.

"Ngài khỏe chứ? Xin hỏi ngài đến đây tham quan hay là muốn sử dụng Tụ Linh Trận?" Thiếu nữ khoảng chừng 15,16 tuổi cung kính hỏi hắn, ko để ý tu vi, cũng ko để ý giàu nghèo.

"Tụ Linh Trận, xin giới thiệu kỹ càng xin giúp ta." Cơ Trường Không khẽ cười nói.

"Ngài là lần đầu tiên đến đây đi. Tụ Linh các chúng ta chia làm ba loại là cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Cấp thấp một nghìn linh thạch một tháng, trung cấp là năm nghìn, cao cấp một vạn, đương nhiên, phía trên còn có đỉnh cấp nhưng rất tiếc là ko mở cho người ngoài." Sứ giả ấm giọng, lời nói nhỏ nhẹ giới thiệu với hắn.

"Tốt, ta muốn Tụ Linh Trận trung cấp, một tháng." Cơ Trường Không khẽ gật đầu, không chút do dự nói.

Tu vi bây giờ của hắn còn chưa đủ, chỉ là Khai Mạch cửu trọng, xem như vẫn chưa đặt chân vào đại môn tu hành. Vậy nên cho dù để cho hắn dùng Tụ Linh Trận cao cấp cũng là lãng phí.

"Tốt, đây là ngọc bài của ngài." Thị nữ cười nói tự nhiên rồi sau đó lấy ra một khối ngọc bài đưa cho hắn.

"Ân, đây là linh thạch." Cơ Trường Không vung tay lên, năm nghìn khối linh thạch liền xuất hiện ở trên quầy.

"Chúc ngài. . ."

Oanh!

Thị nữ cười nói tự nhiên,  vừa muốn nói một vài lời chút phúc thì lại bị một âm thanh thật lớn cắt ngang.

Xoát!

Một thân ảnh từ xa bay tới, nhìn thấy y như muốn nện lên trên quầy. Cơ Trường Không nhướng mày, tiến lên một bước, đỡ y xuống.

"Cảm ơn, cám ơn ngài." Sắc mặt thị nữ trắng bệch nói lời cảm tạ.

Nàng thật sự sợ hãi. Vừa rồi người kia nếu như ko đỡ nàng thì chỉ sợ ít nhất cũng trọng thương. Phải biết rằng, tu vi của nàng cũng chỉ là Khai Mạch lưỡng trọng thiên, cực kỳ yếu. Hơn nữa, nàng cũng ko có kinh nghiệm đánh nhau, vì vậy rõ ràng luống cuống tay chân.

"Dám ăn đậu hũ bổn cô nương? Mở mắt mà nhìn bổn cô nương bổ ngươi." Tiếng nói thanh thuý như chim hoàng oanh ca xướng truyền đến. Cơ Trường Không xoay người liền thấy một thiếu nữ dáng người nho nhỏ xinh xắn đang mặc khôi giáp hoả hồng đang đứng trước mắt hắn.

Thiếu nữ mặc áo giáp màu đỏ ngang ngược vô cùng. Hắn còn nhìn thấy trong tay nàng có một quyển trục còn chưa cháy hết, tất hiển nhiên, người ra tay chính là nàng ta.

"Nha, không có ý tứ." Vị tỷ tỷ này thật đến hù người đi mà!

Không chờ Cơ Trường Không mở miệng, thiếu nữ trước mắt liền phát hiện sai lầm của mình. Ngay sau đó, thần khí phách trên mặt liền thay đổi ngay lập tức, trở nên nhu thuận đáng thương, bộ dạng yếu ớt làm cho người ta phải thương tiếc.

Cái gọi là trở mặt lật sách, Cơ Trường Không tự nhận còn làm không được như thế này!

"Ko, ko có chuyện gì." Sắc mặt thị nữ vắng trắng bệch doạ người nhưng màng nàng vẫn miễn cưỡng khắc chế sợ hãi, liên tục khoát tay.

"Như vậy sao. Vậy tỷ tỷ sẽ bồi tội với ngươi." Thiếu nữ áo giáp đỏ hơi nhíu chân mày lá liễu, khẽ lật tay rồi lấy ra một quả tinh thể bảy màu. Nhìn hình dạng của nó thì như một cái nhẫn mà Cơ Trường Không thấy vật thuỷ tinh kia thì lập tức nhướng mày.

Đó ko phải là bảo vật bình thường, đây chính là thuỷ tinh bảy màu được gọi là Vân Hà Chi Tinh. Trong truyền thuyết chính là bảo vật ngưng tụ trong cầu vồng, có tác dụng tăng tốc tu hành, tĩnh tâm ngưng khí, rất công hiệu.

Trong đó, Vân Hà Chi Tinh một màu lại bình thường, nhiều lắm cũng chỉ mấy trăm linh thạch nhưng mà tăng thêm một màu sắc thì giá trị sẽ gấp bội. Hơn nữa, loại vật này cực kỳ thưa thớt, rất khó tìm.

Về phần bảy màu thì đơn giản ko thể dùng từ 'thưa thớt' để hình dung. Nó có thể so với Linh dược kéo dài tuổi thọ.

Hơn nữacòn có một truyền thuyết về Vân Hà Chi Tinh bảy màu, tương truyền nếu có duyên có thể nắm trong tay Vân Hà Chi Tinh bảy màu rồi tiến vào Vân Hà cung điện thì như vậy thì sẽ gặp được tạo hoá thiên địa, một bước lên trời, trở thành nhân vật vô thượng.

Mà tiểu nha đầu này, vừa ra tay chính là thuỷ tinh bảy màu, Vân Hà Chi Tinh. Thủ bút thật lớn! Ngay cả Cơ Trường Không cũng kinh ngạc ko thôi.

"Tặng ngươi á..." Hồng y thiếu nữ cũng không đợi thị nữ mở miệng cự tuyệt, nàng đã trực tiếp nhét vào tay thị nữ, bộ dáng ko thèm để ý chút nào.

Ngược lại, đối với Cơ Trường Không, dường như nàng rất hứng thú. Ko biết vì sao, Cơ Trường Không cảm thấy nữ hài này xuất hiện có chút kỳ quặc. Hơn nữa ánh mắt nàng có chút kỳ quái.

__o0o__
My blog: ki ngo cac